Từ khi chuyển nhà trọ, khoản mình ưng nhất chính là cafe. Quán cafe dạng take away cuối con đường nhỏ nhỏ xinh xinh và bình yên trong một quận rộng lớn, náo nhiệt như Bình Thạnh.
- Từ chỗ mình ra chỉ cách vài bước chân, thuận lợi thứ nhất.
- Quán nhỏ, đa số là khách quen nên uống vài lần thì xem như biết hết mặt nhau. Giữa Sài Gòn rộng lớn, điều này xem như cái hay thứ hai.
- Anh chủ quán thì thôi rồi, xăm đầy mình nhưng luôn hài hước, và rất ư là thích móc họng khách hàng :)). Khách thường nói đùa:"Hiếu ơi, mày bán cafe rồi còn bán cần câu chi vậy? Móc họng khách quài mạy" Hehe !
- Là khách quen, đôi khi mình ngồi hằng giờ, kỉ lục là 12 tiếng liền. Mỗi khi có công việc, cả việc công hay việc tư, mình đều chọn nơi này làm "điểm tập kết". "Alo, em/bạn/mày/... tới coffee chỗ abcxyz nha", kiểu thế.
- Như đã nói ở thuận lợi thứ hai, nơi này có rất nhiều thành phần, trong đó có khá nhiều trí thức. Thỉnh thoảng, chỉ cần ngồi uống cafe và rít điếu thuốc, nghe họ nói chuyện, mình cảm thấy như "thâu tóm hết tình hình thời sự trong nước và quốc tế" :)).
- Như đã nói ở thuận lợi thứ hai, nơi này có rất nhiều thành phần, trong đó có khá nhiều trí thức. Thỉnh thoảng, chỉ cần ngồi uống cafe và rít điếu thuốc, nghe họ nói chuyện, mình cảm thấy như "thâu tóm hết tình hình thời sự trong nước và quốc tế" :)).
Nhà trọ đã lắp wifi, nhưng mình vẫn thường ra đây, thứ nhất là để cafe và thứ hai là để có động lực làm bài tập hơn (ở nhà nằm ườn hay bị ngủ quên lắm). Thi thoảng, mình vẫn nghĩ, dù hơi cực đoan, không dùng cafe và hút thuốc là một thiếu sót lớn của đời sinh viên.
Ghi chú này là để kể một nét khái quát về tháng đầu tiên chuyển trọ. Ông bà ta đã nói "an cư rồi mới lạc nghiệp", tháng đầu tiên xem như đã ổn định, tạo tiền đề cho năm học cuối cùng đời sinh viên, hết sức gian nan và lắm biến chuyển.
BTh, 22/9/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét